Banned Jordan là gì?

   Mỗi nền văn hóa khác nhau đều được xây dựng từ những ký ức, lịch sử truyền miệng và những câu chuyện huyền thoại, và văn hóa sneaker cũng không phải là ngoại lệ. Cho dù đó là câu chuyện về cách Bill Bowerman tạo ra đế waffle đầu tiên cho Nike, hay cách Nike bỏ chiếc Air Yeezy cuối cùng sau khi Kanye West đại diện cho Adidas hay cách Jordans bị NBA banned (cấm). Nhưng câu chuyện về Jordans Banned không rõ ràng như một số người khác, vì vậy Authentic-Shoes sẽ giải thích nó và cố gắng trả lời câu hỏi: Banned Jordans là gì?

   Đơn giản nhất, Jordans bị cấm thi đấu là sản phẩm của một câu chuyện về ngày tận thế từ Nike. Câu chuyện kể rằng ngay vào năm thi đấu đầu tiên của Michael Jordan, anh ấy đã mang một đôi Jordan 1 không tuân thủ quy tắc của NBA ra sân thi đấu (Vì NBA quy định chỉ được mang giày trắng ra sân) và ngay lập tức bị phạt tất cả các trận đấu anh ấy chơi khi mang đôi Jordan 1 Đỏ đen của mình. Nike tin tưởng vào ngôi sao và sản phẩm của mình nên đã lựa chọn trả khoản tiền phạt để Jordan được mang giày của mình chơi bóng. Văn hóa đặt tinh thần nổi loạn này vào trung tâm của câu chuyện thương hiệu gây ra sự nhiệt thành và khởi động mối quan hệ đối tác sneaker thành công nhất trong lịch sử. Nike thậm chí đã thực hiện một số quảng cáo rất mạnh mẽ về nó.

   Đó là câu chuyện được lưu hành trong hơn ba thập kỷ. Nhưng sự thật không phải vậy.

   Câu chuyện có thật thì âm u hơn một chút và ít phức tạp hơn.

Jordans bị cấm: Câu chuyện có thật

 

Đúng là Michael Jordan đã được cảnh báo không mang giày thể thao sặc sỡ trên sân khi chơi cho NBA, và sự thật là Jordan 1 màu đen và đỏ sẽ phá vỡ luật lệ đặt ra từ trước, nhưng đôi giày gây ra cảnh báo không phải là Jordan 1 . Vào thời điểm đó, Air Jordans vẫn đang được phát triển, vì vậy Nike và Jordan đã chọn một đôi giày giống nhau về mặt thị giác: Air Ship. Air Ship gần như đã biến mất khỏi ý thức tập thể cho đến tận năm ngoái khi Nike làm sáng tỏ câu chuyện và mang sneaker trở lại trong New Beginnings Pack. Nhưng không có bằng chứng nào cho thấy Jordan đã từng mang Jordan 1 thi đấu bất kì trận nào trong năm tân binh của mình.

Có những bức ảnh Jordan mang Jordan 1 trong mùa đầu tiên, nhưng không bao giờ thấy anh ra sân trong đôi giày mang tên mình. Anh đeo chúng cho Cuộc thi Dunk All-Star, để chụp ảnh và cho các game đấu không chính thức, nhưng không lần nào đấu thật trong suốt mùa giải. Cũng có một số hình ảnh Jordan đi Jordan 1 trong mùa giải tiếp theo, 1985-1986, nhưng vì anh ấy bị gãy chân sau ba trận đầu tiên, anh ấy đã không chơi hầu hết mùa giải đó. Và đó không phải là yếu tố duy nhất khiến câu chuyện trở nên sai lầm: Nike chưa bao giờ trả tiền phạt cho NBA.

Lá thư của NBA, được ký bởi Phó chủ tịch điều hành Russell T. Granik, chắc chắn có thể được coi là một lời cảnh cáo phạt tiền, nhưng cả NBA và Nike đều không thể đưa ra bằng chứng rằng tiền phạt được yêu cầu hoặc trả tiền. Có thể tìm thấy các mô tả của 5.000 đô la mỗi game trong tất cả những câu chuyện được kể, nhưng bằng chứng duy nhất về kerfuffle này xuất hiện dưới dạng các chữ cái ngụ ý các khoản phạt trong tương lai, nhưng không có gì sau đó.

Thư cấm Jordans từ NBA đến Nike

Vì vậy, tính chính xác về mặt lịch sử của Jordan bị cấm là chúng không tồn tại, bất chấp những gì quảng cáo và mọi người kể. Nhưng Authentic-Shoes biết có một sự thật tinh tế hơn nhiều.

Ảnh hưởng của câu chuyện “Bị cấm”.

Khi Michael Jordan ký hợp đồng với Nike để tạo ra thương hiệu sneaker của riêng mình, đó là một khoảnh khắc rất hoành tráng. Không chỉ bởi vì Jordan sẽ tiếp tục thành công và được tôn vinh qua nhiều thế hệ, nâng cao cả thương hiệu của riêng mình và của Nike, mà bởi vì đây là lần đầu tiên một thương hiệu như Nike có cơ hội đáng kể như vậy đối với một người đàn ông da đen trẻ tuổi. Nike chắc chắn không lớn như ngày nay nếu như thành công từ mối quan hệ nền tảng này không phát triển. Và Nike sẽ mất rất nhiều nếu Michael Jordan không trở nên vĩ đại. Mối quan hệ của họ thực sự là một khoản đầu tư.

Tinh thần nổi loạn được bồi dưỡng thông qua câu chuyện không chính xác về Jordan bị cấm thi đấu là sự thật, đó không phải là về đôi giày. Đó là về việc mang đến cho các thế hệ người hâm mộ bị đánh giá thấp một ai đó để tìm kiếm và đưa ra một lộ trình thành công chưa thực sự tồn tại trước đó. Mỗi khi Jordan úp rổ, anh ấy đã chứng minh sự xuất sắc của mình và vị trí của một công ty ngang hàng với các doanh nhân da trắng cho thấy rằng một đất nước có nguồn gốc phân biệt chủng tộc có thể nhường chỗ cho sự tiến bộ thực sự, công bằng. Đó là một thông điệp cộng hưởng xa hơn và sâu sắc hơn một câu chuyện tiếp thị thông minh, nhưng một câu chuyện đã giúp truyền bá nó.

Khi nói đến giày thể thao, hiện tại “Banned” đã chỉ là một cái tên phối màu. Những đôi giày được chấp nhận rộng rãi như là “Banned Jordans” ngày nay là Bred Jordans hoặc Black and Red Jordan 1s. Một số phiên bản có chữ Xs trên giày để minh họa rằng chúng “bị cấm”, nhưng tương tự như Shattered Backboard hay Royal, những cụm từ này có ý nghĩa riêng của chúng. Những từ này không thực sự được kết nối với một sự kiện thực tế, mà là một câu chuyện đáng kinh ngạc đặt nền tảng cho toàn bộ huyền thoại và văn hóa được xây dựng trên nó. Vì vậy, rất nhiều văn hóa sneaker được xây dựng dựa trên tin đồn, thì thầm và dự đoán. Câu chuyện Cấm chỉ là đầu tiên. Và giống như những người còn lại theo sau, câu chuyện cuối cùng là về câu chuyện nhiều hơn bất cứ điều gì khác. Đó là một tin nhắn. Mỗi cặp trong tủ quần áo của người hâm mộ là một lời nhắc nhở về da, mũi khâu và đế giày có nghĩa là gì – không phải theo nghĩa đen của chúng. Chúng là một đại diện cho một câu chuyện lớn hơn mà mỗi người hâm mộ sneaker phù hợp, để thu thập một phần lịch sử hoặc mô phỏng nó cho một tương lai lớn hơn.