Adidas Original
Giày bóng rổ Adidas
Ultra Boost
Giày chạy Adidas
Việc adidas mua lại Reebok vào năm 2005 là một bước ngoặt. Vào thời điểm đó, Nike đã vượt xa ở Mỹ đến mức gã khổng lồ của Đức nghĩ rằng họ có thể đạt được vị thế ngang bằng bằng cách hợp lực với Reebok có trụ sở tại Boston và kết hợp các nguồn lực của mình với nhau. Thật không may, nó không thực sự diễn ra theo cách đó.
Năm 2001, Reebok đã đồng ý một thỏa thuận 10 năm với NBA để trang bị đồng phục cho tất cả 29 đội. Thỏa thuận đó hầu như không đạt đến điểm giữa chừng. Thay vào đó, Three Stripes đã tiếp quản hợp đồng vào năm 2006 (một năm sau khi được mua lại). Điều đó quả là một sự đáng tiếc!
Tạo dựng thành công trong lĩnh vực aerobics (thể dục nhịp điệu), Reebok đã trở thành thương hiệu thể thao số một tại Mỹ vào cuối những năm 80 và đầu những năm 90. Họ tự hào kí hợp đồng với các đại sứ thương hiệu như Shaquille O’Neal, và cuối cùng, Allen Iverson – người đã ký hợp đồng trọn đời trị giá 200.000.000 đô la vào năm 2001.
Ngoài ra, họ còn xây dựng một danh sách ấn tượng của bóng đá, bao gồm Thierry Henry, Andriy Shevchenko, Dennis Bergkamp, và viên ngọc quý trên vương miện vua chạy cánh của Manchester United, Ryan Giggs. Nhưng tất cả họ đã đi đâu? Dần dần, adidas bắt đầu ép Reebok xuống con đường thể dục, trong khi Three Stripes tập trung vào các môn thể thao đồng đội. Thay vì những đôi giày bóng rổ và giày bóng đá tuyệt vời thì giờ đây Reebok được biết đến với những thiết bị CrossFit và UFC tàn bạo.
Các sự hợp tác của Reebok trong những năm gần đây dường như rất ít, nếu không muốn nói là không đáng kể, đặc biệt là so với năm 2001 họ đã cắt giảm các hợp đồng mang tính đột phá với những người nổi tiếng như Jay-Z. Beatnik bí truyền các bản phát hành có thể gây tiếng vang với các sneakerhead, nhưng đó là một câu chuyện khác khi nói đến công chúng rộng rãi hơn như Kendrick Lamar, Ariana Grande và tất nhiên, Cardi B đều đã phát hành những đôi giày có chữ ký, cũng như có các nhà thiết kế như Palace, Gosha Rubchinskiy, Vetements và JJJJound.
Nhưng mặc dù Lamar và Cardi có thể là những cái tên khổng lồ theo đúng nghĩa của họ, họ không sở hữu nhân tố X tương tự như Travis Scott hoặc Kanye West (JJJJound cũng không phải Virgil Abloh) và bị cản trở bởi thực tế là họ chỉ có thể đưa ra một chút phong cách của mình những tác phẩm kinh điển. Đó là một điều khó bẻ gãy, bằng chứng là những đôi giày của Pharrell cho adidas thường bị bỏ lại trên kệ.
Những người chủ mới của Reebok có rất nhiều thứ để làm và cũng có rất nhiều điều để vui mừng. Công ty đã có lãi trở lại vào năm 2018 và đang có dấu hiệu tăng trưởng tốt trong năm 2019 – cho đến khi đại dịch ập đến vào đầu năm 2020. Mọi động lực đã bị chững lại, nhưng tin tốt là không có thương hiệu nào không bị tổn hại và các nhà đầu tư của Reebok có thể cảm thấy tự tin trước sự hồi sinh đại dịch có thể được phục hồi.
Họ nên nghĩ gì trong những năm gần đây, đó là Reebok đã phải vật lộn trong những năm gần đây để tìm kiếm một bản sắc riêng: đó là một thương hiệu thể thao, thời trang hay thể thao? Điều này đi sâu vào mọi khía cạnh của thương hiệu, nơi liên tục truyền tải các thông điệp hỗn hợp. Bạn có thể đi xa hơn về việc thiếu chiến lược truyền thông xã hội, các vấn đề về D2C, nhiều thứ khác, nhưng sẽ chẳng ích gì nếu bạn không có hướng đi ở trên.
Thoát khỏi xiềng xích của adidas, nó cuối cùng có thể ổn định trở thành những gì nó muốn. Không chỉ vậy, với việc O’Neal, cổ đông của tập đoàn ABG – một người thực sự quan tâm đến thương hiệu – trở về nước và loạt sản phẩm của Kerby Jean-Raymond vẫn tiếp tục được tung ra các cửa hàng, đã có rất nhiều điều để vui mừng. Rõ ràng, Reebok có nhiều tiềm năng hơn chỉ là tác phẩm kinh điển. Hãy liên tục theo dõi Authentic Shoes để cập nhật những thông tin mới nhất về thời trang nhé!
Xem thêm: Sơ lược về lịch sử của Reebok Classics
Bài viết liên quan